TÔ CANH BÍ ĐẦU TAY
Nữ Sinh Đồng Khánh
Sau chuyến đi về thăm quê - Tôi nhận được thư của
Thu người bạn học cũ mời dự " Sinh Nhật thứ " 75 của
Cô Hòe .
Thu bảo :" Ở Sai gòn hiện giờ học trò của Cô hình như
chỉ còn hai chị em mình " .
Gia đình Thu có nhả ý tổ chức một buổi tiệc thân mật để
chúc mừng tuổi thọ của Cô
Trong không khí đầm ấm của gia đình bạn - tình thầy trò
chúng tôi gặp lại nhau sau hơn 40 năm - cầm tay nhau mà
nghẹn ngào xúc động .
Ba hôm sau Cô Hòe gửi thư cám ơn tôi về món qùa Sinh
Nhật .Trong thư Cô viết : " Cô có nghĩ đâu đến ngày hôm nay mà thầy trò còn gặp lại nhau , Số học trò cũ có tình nghĩa như em và Thu rất hiếm . Vì vậy nghề nhà giáo không phải là bạc bẽo như người ta thường nói , mà là một nghề cao quý - phải không em ? "
Năm sau nữa tôi và Thu dự định sẽ tổ chức một lần nữa lễ Sinh Nhật Cô - nhưng bất hạnh thay - Cô đã ra đi ...
Cô Hòe là Cô giáo tôi thương mến nhất trong thời gian tôi học trường Đồng khánh .
Năm học lớp đệ nhị giữa chúng tôi và Cô Hòe có một kỷ niệm mà tôi nhớ mãi .
Đó là Tô Canh Bí đầu tay của tôi !
Trong thời khóa biểu hàng tuần chúng tôi có những giờ học nữ công gia chánh do cô Kim Cúc phụ trách .
Buổi học đầu tiên tôi và các bạn cùng lớp xếp hàng đi theo Cô
Cúc xuống nhà bếp của trường .
Cô Cúc mặc tạp dề ( tablier ) màu trắng - học sinh chúng tôi mặc những chiếc may bằng vải hoa đủ màu
- Khi tôi choàng chiếc tablier vải trắng kẻ ô vuông nho nhỏ màu tím tôi thấy bỡ ngỡ và xúc động vô cùng . Sinh ra và lớn lên trong gia đình quyền quý- việc ăn mặc của tôi đều có người nhà chăm sóc . Bởi thế đây là lần đầu tiên tôi học làm nội trợ .
Bắc đầu chúng tôi tập nấu những món ăn bình dị trong những bữa cơm gia đình . Cô Cúc bảo : " Hôm nay Cô dạy các em nấu canh bí đao ( bí trắng ) . Món này tuy đơn giản nhưng phải khéo nấu mới ngon " .
Sau khi ghi chép những lời Cô chỉ dẩn vào sổ tay
Chúng tôi bắt đầu chia việc cho nhau , người gọt bí kẻ bóc vỏ tôm , thái thịt người lặt hành ngò - kẻ nhóm bếp...Tôi kín đáo quan sát các bạn và thầm nghĩ : có lẻ các bạn ấy rành việc nấu ăn hơn mình .
Cô Cúc như đoán được ý nghĩ trong đầu tôi nên đã giao tôi việc " nêm nếm sao cho vừa ! "
Sau hơn một tiếng đồng hồ làm việc theo chỉ dẩn của Cô - chúng tôi đã có một soong canh bí bốc hơi thơm phức .
Tôi được cử làm đại diện cho lớp đem một tô canh nóng
mời Cô Hòe , Cô giáo của chúng tôi thưởng thức tài nghệ
của học trò .
Được thông báo trước Cô giáo của chúng tôi đã có mặt
ở phòng ăn .
Tôi trịnh trọng đặt tô canh xuống bàn mời Cô . Những
lát bí xắt mỏng hình chử nhật- được cắt xén 4 góc trông
như những lát mứt trong dịp Tết - bên trên có những con
tôm đỏ hồng - những cọng hành ngò màu xanh - lại thêm
chút tiêu cay nồng.
Tất cã các thứ đó quyên vào nhau tạo thành một mùi thơm
hấp dẩn .
Với dáng dấp nhẹ nhàng Cô cầm muổng nếm thử một
muổng canh , rồi ngẩng lên nhìn tôi , cười trìu mến :
_ " Canh ngon quá . Cho Cô gởi lời khen ngợi và cám ơn
tất cả các em nhé "
Giọng Cô trong trẻo lời nói ngọt ngào đem đến cho tôi
những giây phút hạnh phúc tràn đầy .
Và sau này - Khi tôi lập gia đình - bữa cơm đầu tiên
giữa vợ chồng chúng tôi - tôi đã tự tay làm những món
ăn thật ngon .
Khi ngồi vào bàn ăn - Ông Nhà tôi đã ngạc nhiên và
thích thú hỏi tôi :
- Ủa ! Giữa một mâm cơm thịnh soạn như thế này lại
có một tô canh bí nữa hả em ? ( Vì canh bí là một món ăn
bình dị ).
Tôi liền đem chuyện " Tô Canh Bí Đầu Tay " của tôi ra
kể cho Ông Nhà tôi nghe
Và cũng như Cô Hòe năm nào - Ông Nhà tôi lại vô tình
buộc miệng nói với tôi :
- Ồ ! Canh ngon quá - cho anh được khen ngợi và cám
ơn em về món canh tình nghĩ này.
Cho đến bây giờ - nhắc lại chuyện xưa tôi không khỏi
bùi ngùi
thương nhớ
Cô Hòe - Cô Cúc - Bạn Thu và cã
Ông Nhà tôi nữa .
Tất cã đã ra đi ...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
www.vominhthuy.tk
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]